Quái vật Sông Mekong (The Lake), về tinh thần xin ghi nhận, về nội dung thôi xin không tiếp nhận năng lượng này.
Chân dung người cha của năm
Có thể coi là bộ phim Kaiju của điện ảnh Thái, Quái Vật Sông Mekong bắt đầu vào một buổi sáng trong lành tại một ngôi làng bình yên nằm cạnh bên dòng song Mekong. Một bé gái tên May tình cờ nhặt được một quả trứng khổng lồ kỳ lạ. Tò mò muốn biết đây là con gì, cô bé đã mang nó về nhà, bất chấp sự phản đối của chị gái. Rồi một con quái vật xuất hiện, mở đầu cho những giờ phút kinh hoàng cho người dân lân cận.
Xưa nay Thái Lan luôn là nền điện ảnh được coi là khá khẩm nhất khu vực Đông Nam Á, nổi tiếng với những bộ phim kinh dị rùng rợn và những phim tình cảm ổn áp. Tuy nhiên, có vẻ như điện ảnh hành động, viễn tưởng như Quái Vật Sông Mekong không phải là sở trường của nền phim ảnh này. Bộ phim đã cố gắng kể một câu chuyện trọn vẹn với nhiều cú twist, nhưng nhồi nhét, sao y bản chính và kịch bản hỗn độn khiến phim trở nên tồi tệ.
Chị rất đẹp nhưng diễn thì….
Nếu các mọt phim mong chờ một bộ phim đậm tính khoa học viễn tưởng, hãy quên điều này đi. Một điều người viết đánh giá cao là phim cố gắng lồng ghép tín ngưỡng dân gian của Thái Lan và cố gắng làm bộ phim thành một thần thoại hơn là một phim viễn tưởng. Đây có lẽ là điểm duy nhất ngăn Quái Vật Sông Mekong trở thành một phiên bản Jurassic Park Thái Lan. Song, thật trớ trêu, chính tinh thần này khiến bộ phim trở nên hỗn độn.
Quái Vật Sông Mekong muốn trở thành một phim với nhiều chất riêng, nhưng nó cũng không che giấu bản thân đã “lấy cảm hứng” từ rất nhiều những phim cùng thể loại. Nhiều trong số này hoàn toàn được giữ nguyên. Nên nếu người xem bắt sóng được những phân cảnh quen thuộc từ The Host, Jurassic Park 3, Godzilla (2005), Godzilla (2014), bạn không hề hoa mắt. Hơn nữa, những cảnh quay của phim mỗi khi “nhân vật chính” xuất hiện không được đẹp mắt.
Nhân vật tức tưởi nhất phim
Ban đầu, sự bí hiểm có thể hiểu được rằng phim chưa muốn hé lộ con quái vật quá sớm. Nhưng sự rung lắc, mờ và thiếu tính nhất quán của những cảnh quay này khiến trải nghiệm xem phim tồi tệ dần. Cũng giống như sự lạc lõng của kịch bản trong đây, kích cỡ của “trùm” quái vật biến thiên theo từng cảnh quay, nhiều lúc nhỏ, có lúc lại khổng lồ, đã thế tạo hình lại “ba xu” hết mức, nên nó chẳng để lại ấn tượng gì tốt đẹp ngoài việc gây thắc mắc rốt cuộc nó to lớn đến đâu? Cứ băn khoăn câu hỏi này mãi, nó không mang lại nỗi khiếp sợ hay trầm trồ nào, ngoài sự buồn cười ra.
Kịch bản là mắt xích yếu nhất của Quái Vật Sông Mekong. Kỹ xảo tệ vẫn có thể được cứu chữa bằng một câu chuyện hay, hoặc ít nhất là rõ ràng. Nhưng câu chuyện trong bộ phim này chỉ có mâu thuẫn, phi logic, những cái chết vô lý và những cú twist chẳng ăn nhập gì với nhau. Tại sao một thanh tra cảnh sát đã tận mắt chứng kiến con quái vật đã tàn sát nhiều người như vậy lại vô tư đưa con gái đi làm cùng? Chuyện gì diễn ra với May? Sao Keng lại có thần giao cách cảm với những con quái vật? Quái vật có thể biến người bình thường thành quái vật chỉ với một cú cắn? Nó từ đâu đến, thần thoại hay khoa học? Tại sao ba hồi nó hại người, ba hồi lại tha người?
Không hiểu họ có vai trò gì trong Quái Vật Sông Mekong
Những câu hỏi này sẽ khiến việc xem phim mất vui vì phim chẳng giải thích câu nào cả. Ôm đồm quá nhiều nhân vật nên phim chẳng đào sâu nhân vật nào. Nhịp phim từ đầu đến cuối đều dàn trải đến nhàm chán. Hành động vô lý của một dàn cast đồ sộ đến dư thừa càng khiến Quái Vật Sông Mekong kéo dài trong sự mệt mỏi của người xem. Đã thế, cái kết được xem là cú twist thứ hai lại khiến mạch phim gãy gọng, các nội dung, thông điệp lớn nhỏ vả nhau chan chát. Nó không thể giúp phim khá hơn, mà còn khiến nó tệ đi.
Tóm lại, Quái Vật Sông Mekong chỉ dành cho những mọt phim có gu điện ảnh vô cùng dễ dãi, dễ hài lòng hoặc những ai chỉ muốn hưởng máy lạnh của rạp phim trong ngày nóng bức những ngày nóng hầm như thế này. Còn những mọt phim có gu phim khó chiều hơn, như người viết chẳng hạn, xin không tiếp nhận năng lượng này.